Tình Cảm Thăng Trầm và Tình Yêu Thương Sâu Lắng Trong Đoạn Trích "Trong Lòng Mẹ

tình yêu mẹ

Trong mỗi con người, tình cảm "mẫu tử" vẫn là một phần của bản năng và tâm hồn, đó là một tình yêu sâu đậm và thiêng liêng. Hình ảnh của người mẹ thường ẩn chứa trong tâm trí của mỗi đứa con, và chúng ta thường gặp lại sự thiêng liêng ấy qua đoạn trích "Trong Lòng Mẹ" của Nguyên Hồng. Trong đoạn trích này, người đọc không thể không bị xúc động trước tình yêu thương mà chú bé Hồng dành cho người mẹ của mình. Hồng đã trải qua những thử thách đau đớn để bảo toàn tình cảm yêu thương đối với mẹ, trong bối cảnh xã hội đầy cay đắng và sự phân biệt đối xử từ những người thân giàu có.

Chú bé Hồng, nhân vật chính của câu chuyện, đã trưởng thành trong một gia đình đầy khó khăn. Cha của Hồng qua đời sớm, để lại một cuộc sống nghèo túng và một nền tảng gia đình không hạnh phúc. Mẹ của Hồng, một phụ nữ có trái tim đong đầy tình yêu nhưng phải đối mặt với sự đau khổ trong hôn nhân không hạnh phúc và cô đơn sau cái chết của chồng. Sau khi mất chồng, người mẹ đáng thương này phải bỏ con đi xa để kiếm sống, và bị mọi người xã hội ghẻ lạnh và vu khống. Hồng, trong sự cô đơn và tàn nhẫn, phải sống dưới mái nhà của những họ hàng giàu có nhưng không có sự ấm áp và sự quan tâm. Hồng phải chịu sự đày đọa và bị coi thường.

Tuy nhiên, khác biệt với sự căm hận và trách móc từ những người xung quanh, Hồng thì lại yêu thương và nhớ mẹ. Anh ta nuốt những giọt nước mắt đau đớn và giữ chặt vào lòng những cảm xúc này khi phải đối mặt với sự nhục nhã và sự xem thường về người mẹ của mình từ những người thân giàu có.

Cảnh trong truyện khi Hồng đối diện với bà cô là một tác phẩm kịch tính, khiến tâm trạng của em đi qua nhiều biến động phức tạp và căng thẳng. Khi được hỏi liệu có muốn đến Thanh Hoá chơi với mẹ không, câu hỏi ẩn chứa nhiều ý đồ ác ý và khiến Hồng rơi vào trạng thái đầy áp lực. Hồng tưởng tượng về sự dịu dàng và lòng hiền lành của mẹ, nhưng lại bị quấy rối với những suy tư về những đêm mẹ phải trải qua mà không có tình thương của con. Hồng muốn trả lời "có", nhưng cậu nhận ra ý định xấu xa qua cách cười "kịch tính" của bà cô, một cách nhằm gieo rắc nghi ngờ về mẹ của Hồng vào tâm trí của cậu.

Hồng cúi đầu không trả lời, sau đó cậu cười với sự đắng cay.

Hồng hiểu được mẹ, hiểu vì sao mẹ cậu phải ra đi. Anh ta đã khóc vì thương mẹ bị lăng nhục, bị đối xử không công bằng. Anh ta khóc vì sự yếu đuối của tuổi trẻ, sự cô đơn mà không có ai đứng ra bảo vệ mẹ. Mỗi lần anh ta thương mẹ, anh ta lại càng căm ghét những tập tục phong kiến vô lí, tàn nhẫn, và muốn tẩy chay chúng ra khỏi xã hội.

Tình yêu thương của Hồng dành cho mẹ đã giúp anh ta nhận ra những điều đúng đắn và những người xứng đáng được tôn trọng. Việc này còn được thể hiện rất sống động và cụ thể qua việc gặp mẹ của Hồng. Khi thấy một người phụ nữ trên chiếc xe rất giống mẹ, Hồng liền chạy đuổi và gọi: "Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ ơi!".

Những tiếng gọi đó phản ánh sự khao khát của trái tim trẻ thơ muốn được gặp mẹ. Sự xúc động và niềm hạnh phúc khi cuối cùng được mẹ đáp lại bằng lòng hiền lành của bàn tay vuốt nhẹ lên đầu Hồng. Hồng bật khóc. Trong tiếng khóc ấy, có niềm vui được gặp mẹ, cũng như nỗi buồn của quá khứ dài ngày không có mẹ, và những nỗi đau được giải phóng khi được tận hưởng cảm giác mẹ ấm áp