Phân tích đoạn hai 8 câu của bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

đoạn thơ nêu lên những kỉ niệm của tác giả đối với đồng đội của mình ở chiến khu.

Khổ thơ mở đầu bằng hai câu thơ miêu tả một đêm hội đuốc hoa tưng bừng, náo nhiệt của những người lính Tây Tiến:

Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa

Kìa em xiêm áo tự bao giờ

Hình ảnh "doanh trại bừng lên hội đuốc hoa" gợi lên một khung cảnh vui tươi, rộn ràng. Những người lính Tây Tiến sau những ngày chiến đấu gian khổ, được trở về doanh trại, được nghỉ ngơi, thư giãn. Họ cùng nhau tổ chức một đêm hội đuốc hoa để quên đi những mệt mỏi, gian khổ.

Hai câu thơ này cũng thể hiện sự hòa nhập của những người lính Tây Tiến với văn hóa của đồng bào các dân tộc thiểu số ở Tây Bắc. Họ cùng nhau nhảy múa, ca hát, thưởng thức những món ăn, thức uống của đồng bào.

Nỗi nhớ ấy còn được thể hiện qua những câu thơ miêu tả vẻ đẹp của người con gái Thái:

Khèn lên man điệu nàng e ấp

Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ

Hình ảnh "khèn lên man điệu" gợi lên một bản nhạc du dương, uyển chuyển. Người con gái Thái đang e ấp, duyên dáng nhảy múa theo điệu nhạc. Vẻ đẹp của người con gái ấy đã làm xao xuyến lòng người lính Tây Tiến.

Hai câu thơ này cũng thể hiện sự yêu mến, trân trọng của tác giả đối với vẻ đẹp của người con gái Thái. Họ là những người phụ nữ xinh đẹp, duyên dáng, có tâm hồn phóng khoáng, yêu đời.

Cuối cùng, khổ thơ khép lại bằng hai câu thơ miêu tả cảnh người lính Tây Tiến rời xa Châu Mộc:

Người đi Châu Mộc chiều sương ấy

Có thấy hồn lau nẻo bến bờ

Có nhớ dáng người trên độc mộc

Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa

Hình ảnh "hồn lau" gợi lên một khung cảnh thơ mộng, trữ tình. Người lính Tây Tiến khi rời xa Châu Mộc, họ vẫn mãi nhớ về những kỷ niệm đẹp ở nơi đây. Họ nhớ về những cánh đồng lau bát ngát, nhớ về những con thuyền độc mộc trôi trên dòng sông lũ.

Hai câu thơ này cũng thể hiện sự lưu luyến, bịn rịn của những người lính Tây Tiến khi phải rời xa Châu Mộc. Họ đã gắn bó với mảnh đất này trong suốt những năm tháng chiến đấu, nơi đây đã trở thành một phần trong tâm hồn họ.

Khổ thơ thứ năm của bài thơ "Tây Tiến" là một khổ thơ hay và đặc sắc, thể hiện rõ nét cảm xúc nhớ thương tha thiết của tác giả đối với Tây Tiến và những người đồng đội của mình. Khổ thơ đã góp phần làm nên thành công của bài thơ.

Ngoài ra, khổ thơ này còn có một số nét đặc sắc về nghệ thuật:

  • Sử dụng ngôn ngữ giàu tính biểu cảm: các từ ngữ "hồn lau", "dáng người" đã gợi lên những cảm xúc mạnh mẽ, sâu sắc trong lòng người đọc.
  • Sử dụng thủ pháp so sánh, nhân hóa: hình ảnh "khèn lên man điệu" đã làm cho cảnh vật Tây Bắc trở nên sinh động, hấp dẫn hơn.
  • Sử dụng biện pháp điệp ngữ: điệp từ "có thấy" đã nhấn mạnh nỗi nhớ thương tha thiết của tác giả đối với Tây Tiến.