Nghị luận về câu nói: Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình

"Cho đi" và "nhận lại" không chỉ là những khái niệm đối lập mà là những khía cạnh thống nhất là nền móng để xây dựng một xã hội tốt đẹp. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Nghị luận về câu nói: Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình, mời bạn đọc theo dõi.

Top 10 Bài văn nghị luận về câu "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình" (lớp  9) hay nhất - toplist.vn

1. Dàn ý Nghị luận về câu nói: Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình:

I. Mở bài:

Với câu nói của nhà thơ Tố Hữu về quan niệm “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình,” chúng ta bắt đầu hành trình khám phá triết lý sống đầy ý nghĩa, một quan điểm có sức mạnh thay đổi tư duy và hành động của con người. Câu nói này không chỉ đơn thuần là một tuyên ngôn, mà còn là một triết lý phản ánh tâm hồn và tầm nhìn về cuộc sống.

II. Thân bài:

– Giải thích câu nói:

“Sống” không chỉ là sự tồn tại mà là quá trình tương tác, giao hòa với cộng đồng và xã hội. Đó là việc hiểu rõ vai trò của mình và đóng góp tích cực vào xã hội.

“Cho” đồng nghĩa với việc phát triển lòng nhân ái, không ngần ngại sẻ chia và hỗ trợ người khác mà không đặt điều kiện.

“Nhận” đại diện cho khả năng đón nhận niềm vui từ việc hỗ trợ người khác và chia sẻ hạnh phúc.

=> “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” thực chất là một lời kêu gọi sống tích cực, làm giàu tâm hồn và giá trị của bản thân thông qua việc đóng góp cho cộng đồng.

– Phân tích:

Biểu hiện của sự “cho đi”: Điều này có thể bao gồm giúp đỡ những người less-fortunate không chỉ bằng vật chất mà còn bằng tình cảm, lời động viên và sự quan tâm.

Tác dụng của việc “cho đi”: Điều này không chỉ tạo nên cuộc sống có ý nghĩa hơn mà còn đem lại sự hài lòng và nhận được sự kính trọng và yêu thương từ cộng đồng.

“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là một tư duy tối cao vì nó thúc đẩy sự cân nhắc và trách nhiệm cá nhân đối với cộng đồng, đặt ra một mức độ trách nhiệm không chỉ trong việc làm giàu bản thân mà còn trong việc làm giàu cuộc sống của người khác.

=> Cuộc sống trở nên ý nghĩa và hạnh phúc khi chúng ta biết cách “cho đi” và chia sẻ niềm vui với người khác.

– Bàn luận mở rộng:

Lối sống vô cảm và chỉ biết “nhận” có thể dẫn đến sự cô đơn và thiếu hạnh phúc.

Việc “cho đi” không nên là mù quáng mà cần phải được thực hiện đúng lúc và đúng mức, để tránh tình trạng lạc quẻ và mất cân đối trong cuộc sống.

=> Trong cuộc sống, việc “cho đi” không chỉ là một hành động mà còn là một triết lý, một cách tiếp cận tích cực đối với môi trường xã hội.

III. Kết bài:

Như vậy, câu nói của Tố Hữu “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” không chỉ là một nguyên lý sống mà còn là một hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống. Đây không chỉ là một phương pháp sống cá nhân mà còn là một cách tiếp cận tích cực đối với cộng đồng. Bằng cách thấu hiểu và áp dụng triết lý này, chúng ta sẽ trải nghiệm một cuộc sống phong phú và ý nghĩa, nơi tình thương và hạnh phúc lan tỏa từ lòng người này đến lòng người khác.

2. Nghị luận về câu nói: Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình hay nhất:

Sự băn khoăn về ý nghĩa cuộc sống và cách sống để tránh hối hận là những thách thức lớn mà con người thường gặp phải. Trong hành trình tìm kiếm giải pháp cho những băn khoăn này nhà thơ Tố Hữu đã đề xuất một phương châm sống tích cực sáng tạo: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.”

Đây không chỉ là một lời kêu gọi mà còn là một triết lý sống mà chúng ta có thể áp dụng để làm phong phú và ý nghĩa hóa cuộc sống. Từ những từ ngữ đơn giản như “cho đi” và “nhận lại” chúng ta có thể mở ra một thế giới ý nghĩa và sâu sắc về tình thương và đồng lòng.

“Sống là cho” không chỉ là việc đơn thuần đưa tặng vật chất mà còn là sự sẻ chia tinh thần lòng nhân ái và lòng tốt đẹp với mọi người xung quanh. Khi chúng ta biết cách “cho đi” đó là lúc chúng ta thực sự hiểu rõ ý nghĩa của việc quan tâm chia sẻ niềm vui và nỗi buồn của người khác.

Việc “cho đi” không chỉ là một hành động bề ngoài mà còn là hành trình tìm kiếm sự thấu hiểu và lòng nhân ái. Mỗi lần chúng ta “cho đi” là một hạt mầm yêu thương nảy nở làm cho tâm hồn chúng ta trở nên thanh thản và tự do. Đây không chỉ là việc hỗ trợ người khác về mặt vật chất mà còn là việc tạo nên những giá trị tốt đẹp như nhân hậu lòng vị tha sự dũng cảm và nhiều phẩm chất tốt khác.

Cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn khi chúng ta biết cách “cho đi.” Điều này giúp con người trở nên đoàn kết sống với nhau qua sự chân thành tạo nên một xã hội tốt đẹp dựa trên lòng nhân ái. Việc này cũng bồi đắp tâm hồn với nhiều đức tính tốt đẹp như nhân hậu lòng vị tha sự dũng cảm đồng thời giúp tâm hồn trở nên thanh thản và tự do.

Tuy nhiên để tạo nên một xã hội tích cực chúng ta cũng cần biết cách “nhận lại” sao cho đúng. Điều này bao gồm việc gửi gắm niềm tin và sự sẻ chia vào những người xứng đáng nhận thức giá trị mà chúng ta nhận được và ý thức rõ ràng về thành quả mà chúng ta tạo ra. Chỉ khi có sự cân nhắc và nhận thức này chúng ta mới không trở thành những người mù quáng và cả tin.

Sự “nhận lại” không chỉ là việc lãnh nguyên vật chất mà còn là quá trình chia sẻ niềm vui và hạnh phúc. Khi ta biết cách “nhận lại” cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn xã hội trở nên phồn thịnh và văn minh hơn. “Gieo nhân nào gặt quả nấy” không chỉ là một nguyên lý mà còn là sự thực tế mà chúng ta có thể thấy thấy trong lịch sử và cuộc sống hàng ngày.

Cuộc sống không ngừng chứng minh về sự “cho đi” và “nhận lại.” Lịch sử dân tộc là minh chứng rõ ràng nhất về sự hi sinh và cống hiến cao cả của những người anh hùng. Để có được độc lập và hòa bình ngày hôm nay biết bao anh hùng đã hy sinh. Họ “cho đi” thanh xuân sức trẻ trí tuệ và cả sinh mạng của mình và thế hệ sau đã “nhận lại” những điều ấy.

Ngược lại những người chỉ biết sống ích kỷ nhỏ nhen và dối trá thì cuộc đời họ trở nên cô độc và vô nghĩa. Một cách sống ích kỷ và chỉ biết “nhận” mà không biết “cho” sẽ khiến cuộc sống trở nên lạnh nhạt và tẻ nhạt.

“Cho đi” và “nhận lại” không chỉ là những khái niệm đối lập mà là những khía cạnh thống nhất là nền móng để xây dựng một xã hội tốt đẹp. Đồng thời để cuộc sống trở nên ý nghĩa và hòa bình chúng ta cần biết cách “nhận lại” sao cho đúng và có ý thức về giá trị mà chúng ta “cho đi.” Chỉ khi chúng ta hiểu rõ về sự cân bằng này cuộc sống mới thực sự trở nên đầy ý nghĩa và hạnh phúc. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là một lời nhắc nhở về tình thương và lòng nhân ái là nguồn cảm hứng để chúng ta xây dựng một cuộc sống ý nghĩa và đầy đủ ý nghĩa.

3. Cảm nhận về câu nói: Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình điểm cao:

Sự sống đến trên cõi đời này không chỉ là một ơn lành tự nhiên mà còn là một trách nhiệm, một bổn phận của mỗi con người. Được sinh ra, chúng ta trải qua sự cảm nhận tình yêu bao la từ cha mẹ và thừa hưởng những giá trị mà tạo hoá ban tặng. Đây chính là diễm phúc của một con người bình thường, có giá trị không kém gì những ilê nước mát mẻ hay ánh sáng mặt trời hằng ngày.

Bài thơ “Một khúc ca xuân” của nhà thơ Tố Hữu là một tuyên ngôn về tư duy tích cực trong cuộc sống, đề cao trách nhiệm và bổn phận của mỗi người đối với xã hội và đời sống cá nhân.

Tố Hữu sử dụng hai hình ảnh mạnh mẽ: “Nếu là con chim, là chiếc lá / Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh.” Đây không chỉ là một biểu tượng, mà là một triết lý sống, một quan niệm nhân sinh tích cực. Nếu chúng ta là con người, là loài đứng đầu của muôn loài, có tư duy và suy nghĩ, thì chúng ta cũng cần có những hành động, cống hiến để làm đẹp cho xã hội, giống như con chim hót và chiếc lá xanh.

“Tưởng như vay mà không trả / Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.” Bài thơ như một lời nhắc nhở, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc trả ơn và cống hiến. Chúng ta không thể chỉ nhận, mà không cho đi. Điều này không chỉ là trách nhiệm, mà còn là một phương thức tạo ra ý nghĩa và giá trị trong cuộc sống.

Bản thân chúng ta, những người sinh sống trong sự yên bình và an ninh, còn gì nếu không phải sự vay mượn từ cuộc sống, từ xã hội? Cuộc sống, như khí trời, đất đai, là những món quà mà chúng ta không tránh khỏi việc nhận lấy. Và để đáp lại, chúng ta cần hiểu rõ trách nhiệm của mình và có ý thức về nghĩa vụ cống hiến cho cộng đồng.

Được học tập, được sinh hoạt giữa đất trời bình yên, chúng ta phải mang theo một tâm hồn biết tri ân. Làm thế nào chúng ta có thể quên những thế hệ đã hy sinh mùa xuân tuổi trẻ, thậm chí cả xương máu và nước mắt, để chúng ta có cuộc sống độc lập tự do ngày nay? Nó không phải là sự may mắn mà là một nghĩa vụ, một trách nhiệm, bổn phận của mỗi con người.

Phạm Ngũ Lão đã nói: “Đó là món nợ phải trả cho đời.” Cứ như là “Nam nhi vị liễu công danh trái / Tu thính nhân gian thuyết Vũ hầu.” Không chỉ là trả ơn, mà còn là cống hiến, học tập thật tốt để làm vinh danh cha mẹ, thầy cô đã nỗ lực vì mình. Hoặc cao cả hơn, đó là cống hiến sức lực, trí tuệ vào sự nghiệp chung của xã hội, đó chính là trách nhiệm, là nghĩa vụ, và bổn phận của mỗi con người.

Chúng ta không nên sống vô ích, không nên quên mất những gì mình nhận được từ cuộc sống. Chúng ta nên làm những điều nhỏ nhất như giúp đỡ mọi người xung quanh, sống tích cực, và lớn lao hơn là đưa đất nước mình sánh vai với các cường quốc trên thế giới. Công dân có ích là người giúp đỡ, cống hiến cho xã hội, và làm cho đời sống trở nên ý nghĩa hơn.

Nếu mọi người đều hiểu rằng “Lẽ nào vay mà không trả; Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình,” thì cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp, đầy ý nghĩa hơn. Bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc nhất, sung sướng nhất khi dành thời gian và năng lượng của mình để cống hiến cho xã hội. Mỗi hành động nhỏ, mỗi sự giúp đỡ là một hạt mầm yêu thương được nảy nở, làm cho thế giới trở nên đẹp hơn và cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.