Thuyết minh một tác giả văn học em yêu thích siêu hay

Trong nền văn học phong phú và đa dạng của dân tộc Việt Nam có rất nhiều các tác giả văn học nổi tiếng và tài năng. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Thuyết minh một tác giả văn học em yêu thích siêu hay, mời bạn đọc theo dõi.

1. Thuyết minh về tác giả Nguyễn Tuân:

Nguyễn Tuân (1910-1987) không chỉ là một nhà văn lãng mạn xuất sắc của văn học Việt Nam, mà còn là cây bút tiên phong của nền văn hóa mới. Con người và sự nghiệp văn học của ông đánh dấu một thời kỳ quan trọng, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả.

Nguyễn Tuân quê ở Nhân Mục, thôn Thượng Đình, nay thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Ông sinh ra trong gia đình nhà nho khi Hán học đang trên đà suy tàn. Cụ Nguyễn An Lan, người cha tài hoa và là tu tài cuối cùng trong gia đình, để lại ảnh hưởng lớn đối với tư tưởng và phong cách sáng tác của Nguyễn Tuân.

Ông, một sinh viên đầy tinh thần yêu nước, bị đuổi học khi tham gia cuộc bãi khóa phản đối giáo viên Pháp nói xấu về người Việt Nam. Năm 1930, do hoạt động "xê dịch" không có giấy phép, ông bị bắt và giam giữ. Từ đây, sự nghiệp văn học của ông bắt đầu nở rộ qua việc viết báo và văn xuôi. Nổi tiếng thực sự đến năm 1938 với các tác phẩm như "Một chuyến đi" và "Vang bóng một thời."

Năm 1941, ông bị bắt giam vì giao du với các hoạt động chính trị. Tuy nhiên, sau Cách mạng tháng Tám, Nguyễn Tuân trở thành một cây bút tiêu biểu, giữ chức Tổng thư kí Hội Văn nghệ Việt Nam từ 1948-1958. Ông mất ngày 28/7/1987 tại Hà Nội và năm 1996, được Nhà nước tôn vinh bằng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học, nghệ thuật.

Con người của Nguyễn Tuân được hình thành từ tư tưởng giàu lòng yêu nước và tinh thần dân tộc. Ông yêu quý tiếng Việt, trân trọng giá trị văn hóa truyền thống, và tìm thấy đẹp trong những giá trị lớn lao của dân tộc, từ kiệt tác văn chương trung đại đến lời ca tiếng hát và các món ăn truyền thống. Ý thức cá nhân của Nguyễn Tuân phát triển rất cao, thể hiện trong việc viết văn nhằm thể hiện cái tôi một cách kì cùng.

Trong những đặc điểm nổi bật của con người này, tài hoa và uyên bác là những nét độc đáo. Ông là một trí thức đa tài, hiểu biết sâu sắc về nhiều ngành khoa học và nghệ thuật. Ông coi nghệ thuật là một hình thái lao động nghiêm túc và thậm chí là một sự khổ hạnh. Những đặc điểm này ảnh hưởng lớn đến phong cách nghệ thuật của ông.

Nguyễn Tuân thể hiện sự tài hoa của mình qua nhiều thể loại, từ truyện ngắn hiện thực đến thơ. Trước năm 1938, ông chủ yếu sáng tác xoay quanh ba đề tài chính: "Chủ nghĩa xê dịch," "Vang bóng một thời," và "Thiếu quê hương." Đây là giai đoạn Nguyễn Tuân tìm kiếm cảm giác mới, đặt chân đi "xê dịch" để khám phá và trải nghiệm những vùng đất mới, thay đổi thực đơn cho giác quan của mình.

Sau Cách mạng, sự tâm huyết với quê hương và bất mãn trước chế độ thực dân dẫn Nguyễn Tuân vào với Cách mạng và kháng chiến. Sáng tạo của ông trong giai đoạn này tập trung vào việc phản ánh kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, tôn vinh vẻ đẹp của quê hương và nhân dân anh hùng. Các tác phẩm như "Đường vui," "Tình chiến dịch," "Hà Nội ta đánh Mĩ giỏi," và "Sông Đà" chứng kiến tâm huyết của ông với sự nghiệp cách mạng.

Dù ở giai đoạn nào, Nguyễn Tuân luôn giữ được một phong cách nghệ thuật độc đáo. Trước Cách mạng, ông được biết đến như một nhà văn duy mĩ, tìm kiếm vẻ đẹp trong quá khứ và phê phán xã hội hiện đại. Ông thấy xã hội đương thời là "xã hội cơ khí giết chết cái đẹp." Nhân vật của ông, thường là những nhà nho tài hoa bất đắc chí, được miêu tả một cách kĩ lưỡng và đầy cảm xúc.

Sau Cách mạng, ý thức cá nhân của Nguyễn Tuân không còn đối lập giữa xưa và nay, mà tìm được sự ấm áp của cuộc sống. Cái đẹp không chỉ tồn tại trong quá khứ, mà còn trong thiên nhiên, đời sống lao động và chiến đấu. Nét tài hoa nghệ sĩ không chỉ xuất hiện ở những con người đặc tuyển, mà còn trong đại chúng nhân dân.

Với những đóng góp to lớn và có giá trị cho nền văn hóa Việt Nam, Nguyễn Tuân được tôn vinh bằng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học, nghệ thuật năm 1996. Tuỳ bút của ông, với sự kết hợp tinh tế giữa thông tin thời sự và trữ tình, đã đưa ông trở thành "ông hoàng" của thể loại này, là nguồn cảm hứng không ngừng cho các thế hệ về sau. Nguyễn Tuân, một nhà văn với tâm huyết và tài năng vượt thời gian, là một phần không thể thiếu trong di sản văn hóa của Việt Nam.

2. Thuyết minh về tác giả Nguyễn Dữ:

Tác giả Nguyễn Dữ, sống vào khoảng thế kỉ XVI tại huyện Trường Tân (nay là huyện Thanh Miện, tỉnh Hải Dương). Thời ông, triều đình nhà Lê chứng kiến khủng hoảng và suy thoái, với những cuộc nội chiến liên miên. Có giả thuyết cho rằng ông là học trò của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, và cha ông là tiến sĩ đời Lê Thánh Tông.

Trong tập truyện "Truyền kỳ mạn lục," Nguyễn Dữ để lại dấu ấn mạnh mẽ với tác phẩm "Chuyện Người Con Gái Nam Xương," một trong hai mươi truyện nổi tiếng của ông. Tác phẩm này chiêm nghiệm cuộc đời thảm thương của Vũ Nương, một người phụ nữ ở Nam Xương (thuộc tỉnh Hà Nam ngày nay).

Vũ Thị Thiết, người con gái Nam Xương, được miêu tả là một người đẹp thuỳ mị, nết na, và tư dung tốt đẹp. Hôn phu Trương Sinh đánh giá cao đức hạnh của Vũ Nương và đem trăm lạng vàng để cưới nàng. Tuy nhiên, số phận đưa đẩy khi Trương Sinh phải nhập ngũ, và Vũ Nương đơn thân nuôi con.

Cuộc sống của Vũ Nương trở nên thảm thương khi chồng hiểu lầm và đuổi nàng đi, dẫn đến cái chết bi thảm của Vũ Nương. Đứa con nhỏ của họ, Đản, lại là người chứng kiến mẹ mình ra đi. Qua bức tranh này, Nguyễn Dữ lên án chiến tranh phong kiến và lễ giáo khắt khe.

Nghệ thuật điêu luyện của Nguyễn Dữ được thể hiện qua cách bố cục chặt chẽ, chi tiết hoang đường, và li kỳ, làm tăng sức hấp dẫn cho câu chuyện. Ông sử dụng chi tiết gợi mở và thắt nút cởi nút tài tình, giải quyết câu chuyện một cách nhanh chóng và bất ngờ, để lại ấn tượng sâu sắc.

Chuyện Người Con Gái Nam Xương không chỉ là một câu chuyện hoang đường, mà còn là tác phẩm có giá trị nhân đạo sâu sắc. Thể hiện niềm thương cảm cho số phận đau buồn của người phụ nữ tài sắc, đức hạnh, mà chết oan trong bi kịch gia đình.

Tác phẩm này của Nguyễn Dữ không chỉ là một bức tranh về nghệ thuật văn chương tài tình, mà còn là bức tranh đau lòng về cuộc sống và số phận của người phụ nữ Việt Nam trong bối cảnh xã hội phong kiến. "Chuyện Người Con Gái Nam Xương" là một di sản văn hóa quý báu, làm giàu văn hóa và tinh thần cộng đồng Việt Nam.

3. Thuyết minh về tác giả Nguyễn Du:

Nền văn hóa Việt Nam, đậm chất lịch sử và đa dạng, đã hình thành từ sự đóng góp của nhiều tài năng lớn. Trong danh sách những nhân vật vĩ đại, tên Nguyễn Du luôn nổi bật, là biểu tượng không thể thiếu của văn hóa dân tộc qua mọi thời đại.

Nguyễn Du, tên chữ Tố Như, hiệu Thanh Hiên, sinh ngày 25 tháng 11 năm Ất Dậu (tức ngày 3 tháng 11 năm 1765) tại Thăng Long, quê gốc ở Tiên Điền, Nghi Xuân, Hà Tĩnh. Gia đình Nguyễn Du có xuất thân quý tộc, cha là Nguyễn Nghiễm - tể tướng triều Lê, và mẹ là Trần Thị Tần, vợ thứ ba của cha. Được kế thừa những truyền thống tốt đẹp từ gia đình, Nguyễn Du đã sớm phát triển niềm đam mê văn học và nghệ thuật từ mẹ, người xuất thân từ một gia đình bình dân ở Bắc Ninh.

Cuộc đời của Nguyễn Du chứng kiến nhiều biến động thăng trầm. Sau những năm thơ ấu hạnh phúc, đến năm 10 tuổi, tang thương bất ngờ ập đến khi cha và sau đó là mẹ qua đời. Nguyễn Du buộc phải sống nhờ vào gia đình người anh cùng cha khác mẹ là Nguyễn Khản. Ở tuổi 19, Nguyễn Du thi hương đậu tam trường và làm quan võ tại Thái Nguyên. Khi nhà Lê sụp đổ năm 1789, Nguyễn Du lánh về quê vợ ở Thái Bình, sau đó đến Nghi Xuân, Hà Tĩnh. Cuộc sống "mười năm gió bụi" của nhà thơ trở nên cảm xúc và đầy thăng trầm.

Năm 1802, khi nhà Nguyễn lập quốc, Nguyễn Du không thể tránh khỏi sự miễn cưỡng khi phải nhập quan. Ông từng làm tri huyện, tri phủ Thường Tín, cai bạ Quảng Bình. Năm 1813, Nguyễn Du được thăng chức học sĩ điện Cần Chánh và được cử làm Chánh sứ đi Trung Quốc. Tuy nhiên, ông mất đột ngột vào ngày 10 tháng 8 năm Canh Thìn năm 1820 trước khi kịp bắt đầu nhiệm vụ Chánh sứ.

Sự nghiệp văn học của Nguyễn Du là một kho tàng vô giá. Ông sáng tác bằng cả chữ Hán và chữ Nôm, với những tác phẩm nổi bật như Thanh Hiên thi tập, Nam trung tạp ngâm, Bắc hành tạp lục, và kiệt tác Truyện Kiều. Nguyễn Du không chỉ là một nhà thơ xuất sắc mà còn là một nhà văn đa tài.

Những tác phẩm của Nguyễn Du thể hiện sự bao quát hiện thực và cảm nhận sâu sắc về nền văn hóa và xã hội. Sự phản ánh chân thực về cuộc sống, sự đau đớn và niềm vui của con người được ghi lại một cách sinh động và xúc động. Nguyễn Du không chỉ là một nhà văn hiện thực mà còn là người có ý thức xã hội mạnh mẽ, đặc biệt là trong việc vun đắp hạnh phúc cho cuộc sống con người.

Ngoài ra, Nguyễn Du còn là minh chứng cho nghệ thuật đỉnh cao của một tài năng kiệt xuất. Ngôn ngữ của ông nhuần nhuyễn, tinh tế, và tự nhiên, có khả năng thể hiện sâu sắc đời sống và tâm hồn con người. Sự kết hợp hài hoà giữa ngôn ngữ bác học và ngôn ngữ bình dân tạo nên một nghệ thuật đa dạng và phong phú.

Không chỉ thành công trong việc xây dựng nhân vật, Nguyễn Du còn để lại những nhân vật bất hủ cho văn chương dân tộc. Trong tác phẩm Truyện Kiều, ông mô tả một thế giới nội tâm phức tạp, tinh vi, khám phá sâu sắc bản chất con người. Tác phẩm của Nguyễn Du không chỉ là minh chứng cho nghệ thuật cổ điển mà còn là bảo tàng văn hóa của Việt Nam, tôn vinh một tài năng và tâm hồn vĩ đại qua thời gian.