Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải

bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải tỏa sáng với vẻ đẹp tinh tế và sự chân thành. Đây là biểu hiện tinh tế nhất của một tâm hồn luôn khao khát dành cho người khác và mong muốn sống một cuộc sống ý nghĩa. Đó không chỉ là tiếng lòng của một nhà thơ mà còn là của những người yêu thích cuộc sống trần gian này.

Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ ra đời khi Thanh Hải đang nằm trên giường bệnh. Có lẽ, trong những ngày cuối đời, sau khi trải qua những trải nghiệm về cuộc sống với tất cả sự yêu thương, Thanh Hải muốn tiếp tục gửi đi tiếng hót của "con chim chiền chiện" để tạo ra một "mùa xuân nho nhỏ" cho cuộc sống, cho con người và cho đất nước yêu thương.

Với thể thơ 5 chữ, cách ngắt nhịp nhanh và súc tích nhưng vẫn đầy dư âm, bài thơ đã đem lại cho tôi cảm giác sôi động, náo nức. Những tông màu tươi sáng, những hình ảnh đẹp và tràn đầy sức sống trong mỗi câu thơ đã từng bước thấm vào trái tim trẻ của tôi.

Mùa xuân của thiên nhiên, của đất nước, được nhà thơ cảm nhận qua sự sống động của mỗi sinh vật, trong nhịp sống hối hả và trong sự tươi tắn của những hy vọng. Giữa màu xanh êm dịu của dòng sông xuân và sắc tím của hoa, không gian không bị xa lạ hoặc lạc lõng. Màu sắc này gắn kết với thiên nhiên như một sợi dây vô hình, tạo nên sức sống. Trên nền màu dịu dàng của "sông xanh" và "hoa tím", tiếng hót trong veo của con chim vút lên cao, ngân nga vô hạn. Mỗi tiếng hót, mỗi hơi thở của khí xuân như là những "giọt tâm hồn" sáng long lanh. Tiếng hót ấy khiến ta không thể không đắm chìm, buộc phải thốt lên khao khát muốn nắm bắt, muốn "đưa tay hứng".

Không chỉ là sức sống của thiên nhiên, sự sống của đất nước cũng đầy rộn và sôi động. Mùa xuân trên vai lính, hoa xuân trong tay người nông dân. Mỗi bước đi, mỗi hạt giống gieo xuống đều là một dấu ấn cho sự phát triển của đất nước. Và từ đó, sức sống của đất nước lại nổi lên như những lớp sóng xôn xao. Đất nước phấn chấn, hứng khởi, đầy nhịp sống mới, hối hả và khẩn trương. Niềm tin của dân tộc được hỗ trợ từ truyền thống lịch sử dựng nước. Dẫu biết có những khó khăn và gian khổ, nhưng dân tộc vẫn "bước tiếp về phía trước" với một quyết tâm kiên định.

Những câu thơ của Thanh Hải đầy hình ảnh, màu sắc và âm thanh. Chúng tạo nên một không khí sôi động, phấn khích và vui vẻ. Đó thực sự là một bức tranh rực rỡ sắc màu, là một bản nhạc vang lên trong lành, hòa mình vào không gian tự nhiên. Điều đặc biệt là, bức tranh thiên nhiên, bức tranh đất nước đầy sức sống ấy đã được nhà thơ cảm nhận khi ông gần đến giây phút cuối đời. Trên giường bệnh, nhà thơ vẫn mở rộng lòng, lắng nghe và chấp nhận tất cả những thanh âm của cuộc sống bên ngoài. Ông lắng nghe từng bước đi nhẹ nhàng của cuộc đời. Bốn bức tường của căn phòng bệnh không thể cô lập cuộc đời với nhà thơ, những cơn đau không làm suy giảm ý chí và đam mê trong trái tim của một nghệ sĩ. Sức mạnh không thể tưởng tượng được ấy xứng đáng được trân trọng.

Bài thơ kết thúc với một ước nguyện chân thành và mạnh mẽ. Đó không chỉ là sự khao khát mà còn là sự rạo rực của một tinh thần trẻ trung đang tràn đầy sự sống và mong muốn cống hiến cho cuộc sống.

Nhiều người đã đồng tình với tôi rằng, những người trẻ tuổi đọc Mùa xuân nho nhỏ có thể tìm ra ý nghĩa sống cho mình, còn những người đã dành tuổi xuân cho đất nước vẫn cảm thấy mình còn có thể làm nhiều hơn. Mùa xuân nho nhỏ không chỉ là niềm đam mê của riêng tôi mà còn là một bài thơ quý giá trong tủ sách của mọi người.a