Phân tích nhân vật em gái trong Bức tranh của em gái tôi

Bài viết dưới đây là tổng hợp văn mẫu phân tích nhân vật em gái trong truyện Bức tranh của em gái tôi, thể hiện qua tính cách hồn nhiên, nhân hậu và tình cảm anh em chân thanh. Cùng tham khảo bài viết: “Phân tích nhân vật em gái trong Bức tranh của em gái tôi” qua bài viết dưới đây nhé.

Bức tranh của em gái tôi - Tạ Duy Anh

1. Dàn ý phân tích nhân vật em gái trong Bức tranh của em gái tôi:

1.1. Mở bài:

– “Bức tranh của em gái tôi” là truyện ngắn đạt giải Nhì cuộc thi viết “Tiếng gọi tương lai” của báo Tiền phong Tiền Phong.

– Câu chuyện kể về tình cảm, suy nghĩ của một người anh đối với cô gái Kiều Phương của mình.

– Dù chỉ xuất hiện qua câu chuyện và tâm trạng của anh trai nhưng nhân vật Kiều Phương đã để lại trong tôi ấn tượng rất đẹp.

1.2. Thân bài:

a. Kiều Phương là cô gái hồn nhiên, ngây thơ:

– Kiều Phương vui vẻ khi được đặt biệt danh là “Mèo”, thậm chí còn dùng cái tên đó để độc thoại với bạn bè.

– Cô ấy thường lục lọi đồ đạc trong nhà một cách thích thú.

– Kiều Phương “sưng mặt” và ngây thơ trả lời: “Là mèo mà! Không tìm hiểu cũng không sao” trong khi người anh tỏ ra khó chịu: “Anh không thể để chúng yên được sao!”.

– Kiều Phương vui vẻ thực hiện công việc bố mẹ giao.

=> Một nhân vật luôn ngây thơ, thơ mộng và đáng yêu.

b. Kiều Phương là cô gái có tài hội họa:

– Cô thường làm sơn với nhiều màu sắc khác nhau: đỏ, vàng, xanh, đen…

– Qua lời khen của bác Tiến Lê và qua sự ngạc nhiên của bố mẹ Kiều Phương, chúng ta có thể thấy rằng: “Bà thật có phước. Bác có biết con gái bác là thiên tài vẽ tranh không?

– Thái độ của các thành viên trong gia đình:

Bố Kiều Phương rất ngạc nhiên: “Con gái tôi vẽ cái này à? Chẳng lẽ thật sự là nó, con mèo luôn tìm tòi đồ vật sao?”, “Ôi, con chọn bố thật bất ngờ quá”.

Mẹ Kiều Phương không khỏi xúc động trước lời khen của nghệ sĩ Tiến Lê dành cho con gái.

– Kiều Phương được khẳng định qua bức tranh Phương Thu đạt giải nhất Hội thi Vẽ tranh Quốc tế

c. Kiều Phương là cô gái có tình cảm trong sáng và nhân hậu:

– Kiều Phương có tình cảm trong sáng với anh trai.

– Kiều Phương hẳn là một người có tình cảm trong sáng, nhân hậu mới có thể vẽ nên được bức tranh về anh trai mình đẹp và ý nghĩa như vậy.

– Những lời người anh muốn nói với mẹ trong sản phẩm cuối cùng chính là lời khẳng định tâm hồn Kiều Phương: “Hãy có tâm và đối xử tốt với anh trai mình”.

1.3. Kết bài:

– Nhân vật Kiều Phương trong truyện không chỉ có tài vẽ mà còn có tấm lòng nhân hậu.

– Kiều Phương là tấm gương sáng cho những độc giả phải đam mê trong học tập cũng như trong công việc để hiện thực hóa những ước mơ hoài niệm của mình để thành công.

– Trong cuộc sống, chúng ta không có lòng tự trọng thấp, mặc cảm, ích kỷ hay nhỏ mọn. Chúng ta cần vượt qua chính mình trong mọi hoàn cảnh để cuộc sống tốt đẹp luôn đến với chúng ta.

2. Phân tích nhân vật em gái trong Bức tranh của em gái tôi :

2.1. Phân tích nhân vật em gái trong Bức tranh của em gái tôi – mẫu 1:

Bức tranh của em gái tôi của nhà văn Tạ Duy Anh là câu chuyện tình yêu về tấm lòng vị tha, che chở của người chị đối với anh trai mình. Khép lại cuốn sách, người đọc vô cùng ngưỡng mộ và yêu quý cô em gái trong sáng, tài năng. Nhờ tấm lòng rộng lượng, Kiều Phương giúp anh trai nhận ra những hạn chế của bản thân.

Kiều Phương – cô gái xinh xắn, ngây thơ với biệt danh Mèo, biệt danh này cũng đồng nghĩa với việc gương mặt cô luôn vấy đầy vết thương. Kiều Phương là một cô gái có niềm đam mê nghệ thuật. Để thỏa mãn niềm đam mê, cô gái đã tự tạo nên màu sắc cho riêng mình bằng cách cày xới tất cả nồi niêu xoong chảo trong nhà. Công việc đó bị anh trai phát hiện nhưng trước hành động kỳ lạ của anh trai, anh không hề để ý tới.

Tài năng của Kiều Phương chỉ được phát hiện khi chị Quỳnh (con gái bạn của bố Kiều Phương) đến thăm. Hai cô bé thì thầm với nhau, Kiều Phương quyết định kể cho bạn nghe bí mật của mình. Vừa xem tranh, chú Tiến Lê vội nhận ra Kiều Phương “là thiên tài nghệ thuật” và tranh của cô “có thể đóng khung và treo ở bất kỳ phòng trưng bày nào”. Mọi người đều vui mừng khi tài năng của Kiều Phương được phát hiện. “Bố mẹ tôi hào hứng mua tất cả những thứ mà em gái tôi cần cho công việc vẽ tranh của mình. Bác Tiến Lê đã tặng cho “đồng nghiệp” hỗ trợ của mình một hộp sơn “bà ngoại”. Chỉ có người anh trai là tỏ ra buồn bã và rộng lượng với em trai vì anh trai đã làm như vậy. Bản thân không tìm thấy tài năng gì nên càng ngày càng tạo khoảng cách với em trai.Kiều Phương vẫn vậy, bố mẹ và chú Tiến Lê đã mua tranh cho cô để tích cực phát triển tài năng, gương mặt cô “luôn lem”, Khi ánh đèn “rơi xuống, miệng thè ra” nhưng mọi cử chỉ, hành động của Kiều Phương lại càng khiến anh vừa thích thú vừa khó chịu.

Độc giả cũng bất ngờ khi Kiều Phương nhẹ nhàng để ý đến thái độ khó ưa, lời nói nhiệt tình nhưng vẫn yêu mến anh sâu sắc. Cô gái kết quả là một người có trái tim trân trọng tâm hồn và nghị lực trong sáng. Điều đó có thể được thể hiện rõ nhất qua bức tranh “Anh trai tôi” mà cô gái đã tham gia cuộc thi và đạt giải nhất. Khi biết tin Kiều Phương đoạt giải, cả nhà vui như Tết. Cô lao tới ôm lấy cổ anh. Ngược lại, anh trai anh đang bận tìm cách đưa cô ra ngoài nhưng Kiều Phương vẫn cố gắng thì thầm vào tai anh: “Em muốn cả hai cùng đi nhận giải”. Có lẽ cô em cũng đủ nhạy cảm, tế nhị để nhận ra sự thay đổi trong tình cảm, hành động của anh trai đối với mình, nhưng với tấm lòng nhân hậu của mình, cô không quan tâm đến điều đó. Khi anh từ chối, cô vẫn cố gắng nói những lời yêu thương nhất, mong anh sẽ đến cùng chia sẻ niềm vui với cô. Chỉ bằng những hành động và lời nói giản dị đã cho người đọc thấy được sự giản dị, trong sáng trong tâm hồn người em.

Người anh trong tranh hiện lên thật xinh đẹp, thanh tú, hoàn hảo và chính là người anh trong tâm trí Kiều Phương. Trong tranh, anh mang vẻ đẹp trầm ngâm, mộng mơ và khuôn mặt cũng tỏa ra thứ ánh sáng rất lạ. Ánh sáng trong tranh phải soi vào tâm hồn người anh, khiến anh hiểu được tấm lòng Kiều Phương dành cho mình, nhận ra sự nhỏ nhen, ích kỷ, thói kỵ binh của bản thân. Nhân vật tự hỏi: “Trong mắt anh trai mình, mình có hoàn hảo đến thế không?” Đó là lúc anh ấy tự động hóa cơ thể đang thức của mình và hoàn thiện cách thức của mình.

Cảm nhận về vẻ đẹp trong tâm hồn Kiều Phương không được thể hiện trực tiếp qua hành động của nhân vật mà được cảm nhận qua lời nói của anh trai nên càng trở nên chân thực hơn. Vẻ đẹp tâm hồn ngày càng được đề cao và cho đến cuối truyện mới thấy được ánh sáng nhân hậu, nhân ái mà Kiều Phương đã chạm đến, khiến người anh trai thoát khỏi thói ích kỉ tầm thường.

2.2. Phân tích nhân vật em gái trong Bức tranh của em gái tôi – mẫu 2:

Kiều Phương là một cô gái ngây thơ, vui vẻ và có niềm đam mê hội họa. Niềm đam mê này được tác giả thể hiện cụ thể qua cách cô vẽ mỗi ngày, cách cô làm mềm nội dung để vẽ tranh… Và khi cha cô phát hiện ra niềm đam mê này, điều đó càng trở nên rõ ràng hơn với Kiều Phương. Quyết định sáng suốt hơn và phấn đấu cho ước mơ thiết kế của bạn.

Dù bị anh trai gọi là “mèo” vì lục lọi đồ đạc nhưng Kiều Phương vẫn “vui vẻ nhận lời” và vui vẻ với bạn bè. Cách Kiều Phương kể lại câu chuyện của anh trai cũng cho thấy Kiều Phương là một cô gái vui vẻ, ngây thơ và vô cùng đáng yêu: “Nó vênh mặt, mèo mà lại, em không phá là được”. Dù anh trai có khó chịu đến đâu, cô gái này cũng không bao giờ nổi giận và luôn duy trì sự hòa đồng, tinh nghịch như vậy. Tạ Duy Anh đã khắc họa khéo léo nhân vật đáng yêu, gây được thiện cảm tốt cho người đọc.

Điều tôi ngưỡng mộ nhất chính là tài năng hội họa của Kiều Phương. Điều này khiến bố mẹ tôi vui mừng: “Ồ, con đã cho bố một bất ngờ lớn như vậy. Bố cũng không kìm được cảm xúc”. Người anh ghen tị với tài năng của em trai nên ngày càng trở nên lạnh lùng và oán hận. Tuy nhiên, tình cảm và thái độ của em gái anh đối với anh vẫn không thay đổi, tin tưởng, yêu thương và quý trọng anh hết mình.

Đặc biệt hơn cả là tình cảm, tấm lòng của Kiều Phương dành cho anh trai trong bức tranh đoạt giải. Cô gái chưa bao giờ ghét anh, mặc dù anh ghét cô và ghen tị với cô. Bức tranh là hình ảnh một chàng trai với đôi mắt rất sang, nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng hiện lên một vẻ đẹp tuyệt vời. Có thể nói đây là chi tiết khiến người đọc không khỏi xúc động trước tình cảm êm ấm của gia đình. Chính bức tranh này của Kiều Phương đã “đánh thức” trái tim người anh, cho anh một cái nhìn khác về cô, với đủ hận thù, xấu hổ và biết ơn.

Kiều Phương không chỉ là một cô gái xinh xắn, ngây thơ, tài năng mà còn có tấm lòng nhân hậu, bao dung khiến người khác ngưỡng mộ và ngưỡng mộ.

Tạ Duy Anh là người hiểu thế giới trẻ em, hiểu tâm lý, cảm xúc của trẻ nên đã dồn những điều tốt đẹp vào nhân vật Kiều Phương.

Với lối kể chuyện nhẹ nhàng, tình cảm và sâu sắc, khán giả đã để lại cho độc giả những cảm xúc tốt đẹp về nhân vật Kiều Phương. Qua đó cũng ngợi ca tình anh em chân thành mà thắm thiết.

3. Tóm tắt truyện Bức tranh của em gái tôi:

Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật là anh trai và em gái tên Kiều Phương. Sau khi chú Tiến Lê phát hiện ra năng khiếu hội họa thiên bẩm của em gái, cô đã trở thành tâm điểm chú ý của cả gia đình. Điều đó vô tình khiến anh trai cảm thấy tội lỗi, tự ti và ghen tị với em gái mình. Và cậu bé đã có một sự tức giận đơn phương đối với em gái mình. Phải đến khi nhìn thấy mình trong bức tranh của em gái, những cảm giác tự ti đó mới biến mất. Tình anh em ôm thịt quay trở lại trọn vẹn như xưa.