Cảm nhận về bài thơ Cảnh khuya

bài thơ Cảnh khuya

Trăng luôn là nguồn cảm hứng sáng tạo của các nhà văn, thi nhân, và Bác Hồ không chỉ là một chiến sĩ mà còn là một nhà thơ lớn, sở hữu tâm hồn nhạy cảm và tình yêu thiên nhiên sâu sắc. Trong những năm đầu ở Việt Bắc, trong một đêm trăng đẹp, Bác đã viết bài thơ "Cảnh Khuya", để lại trong lòng nhiều cảm xúc.

"Tiếng suối trong như tiếng hát xa, Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà."

Bài thơ "Cảnh Khuya" phản ánh tình yêu đậm sâu của Bác Hồ với thiên nhiên và đất nước trong một đêm trăng tại Việt Bắc.

"Tiếng suối trong như tiếng hát xa"

Khi mọi người đã chìm sâu vào giấc ngủ, một màn đêm thanh tĩnh buông xuống khắp rừng, tạo nên âm thanh dịu dàng của suối vang xa, như một khúc ca êm đềm, cho những ai yêu thích vẻ đẹp sáng ngời của đêm trăng thưởng thức. Tiếng suối và ánh trăng kết hợp tạo thành một hình ảnh tuyệt vời! Điều này khiến Bác Hồ có được cảm nhận tinh tế về tiếng hát đó. Tiếng suối êm đềm, mềm mại như một khúc hát trữ tình sâu lắng. Bác đã tinh tế sử dụng nghệ thuật để tạo ra một bức tranh yên bình, nơi âm vang của tiếng suối vẫn còn rõ ràng vang dội từ xa. Và việc so sánh tiếng suối với tiếng hát nhấn mạnh vào sự sống động và ấm áp của con người. Sự so sánh này khiến tôi nhớ đến câu thơ trong "Côn Sơn Ca" của Nguyễn Trãi:

“Côn Sơn suối chảy rì rầm Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai.”

Mỗi vần thơ, mỗi khung cảnh, âm thanh là tiếng suối, nhưng được cảm nhận khác nhau ở nhiều góc độ. Nhưng tất cả đều thể hiện tình yêu thiên nhiên. Câu thơ này cho thấy dù là một lãnh tụ cách mạng, nhưng Bác vẫn mang tâm hồn giàu tình cảm, đẹp đẽ. Bác, với ngòi bút tài hoa và tâm hồn say mê thiên nhiên, đã giúp tôi cảm nhận được sự dịu dàng, êm đềm của tiếng suối.

"Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa"

Ánh sáng từ trăng chiếu vào lá và hoa, tạo ra vẻ đẹp lấp lánh. Cây cỏ, hoa lá nghiêng bên dưới tạo ra những hình ảnh đẹp mắt, lúc ẩn lúc hiện. Bác đã sử dụng nghệ thuật để tạo ra một bức tranh tuyệt vời của đất nước. Bác đã làm cho mọi sự sống trở nên sinh động qua việc tạo ra "lồng" để miêu tả cách lá cây và ánh trăng hoà quện với nhau. Bác thực sự là một người đa cảm và có tâm hồn phong phú! Trăng trở nên thú vị và lãng mạn trong cảnh đêm sáng, huyền ảo. Đọc thơ, tôi có cảm giác như thấy hình ảnh thơ đang hiện lên trước mắt. Khung cảnh thơ mộng kết hợp với nhạc tạo ra một bức tranh sống động. Trăng là người bạn không thể bỏ qua của các nhà thơ.

"Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ"

Đọc đến đây, tôi nghĩ Bác vẫn thức dậy vì trăng, vì sức hút của thiên nhiên, nhưng không chỉ vì vẻ đẹp của đất trời mà còn vì:

"Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà"

Nước nhà đang chịu nỗi đau từ sự xâm lăng, đe dọa, và nhiều người vẫn còn chưa ngủ vì lo lắng. Bác đã sử dụng "chưa ngủ" để nhấn mạnh sự lo lắng của mình, một người luôn nặng lòng với quê hương. Hai câu thơ cuối cùng thể hiện rõ hơn con người của Bác. Một con người yêu thiên nhiên sâu sắc nhưng cũng lo lắng cho vận mệnh của đất nước. Đây là tình cảm, tâm trạng của một nhà lãnh đạo. Bác đã thể hiện rõ những suy tư, trăn trở về quê hương và dân tộc.

Bài thơ kết thúc với cảm xúc sâu sắc. Bác đã để lại những vần thơ ý nghĩa, khơi dậy trong lòng chúng ta tình yêu thiên nhiên và lòng kính trọng với Cha già của dân tộc. Qua bài thơ này, ta thấy Bác luôn canh tân, sáng tạo, mặc dù bị áp lực của công việc, nhưng Bác vẫn dành thời gian để ngắm nhìn thiên nhiên, vì thiên nhiên giúp Bác giảm bớt căng thẳng. Từ đó, ta nhận thấy Bác là một người biết cân bằng giữa công việc và tình yêu thiên nhiên, và yêu thiên nhiên hơn nữa vì người có trách nhiệm cao với công việc. Bác luôn đặt câu hỏi về tương lai của đất nước và dân tộc, và cố gắng tìm ra cách để giải quyết những vấn đề đó. Điều này khiến cho chúng ta cảm kích và tôn trọng Bác. Bác Hồ thực sự là một tượng đài vĩ đại trong lòng người dân Việt Nam, với tình yêu và trách nhiệm không biên giới đối với đất nước và dân tộc.