Bình luận về thói ăn chơi đua đòi

Hiện tượng thói ăn chơi đua đòi thường xuất hiện rộng rãi trong cuộc sống, đặc biệt là trong giới trẻ. Đây không chỉ là một tình trạng phổ biến mà còn là một thói quen đáng lên án.

"Thói" được hiểu là những cách sống hoặc hành động không tốt, được lặp đi lặp lại cho đến khi trở thành thói quen. Chúng ta thường nghe câu "Thói hư, tật xấu", hoặc "Thói ăn chơi đua đòi". Từ các tâm niệm dân gian như "Đất có nghề, quê có thói" cho đến "Thói đời trâu buộc ghét trâu ăn", tất cả đều thể hiện sự lặp lại và bất lương của những thói quen này.

Thói ăn chơi đua đòi thường là cách sống của những người cố tình bắt chước nhau, cạnh tranh về phong cách sống, tiêu tiền xa xỉ, thích sự phô trương và theo đuổi xu hướng. Có người thích khoe khoang, tiêu tiền như nước, chạy theo những món hàng xa xỉ như xe hơi, thời trang hàng hiệu, và các sản phẩm nhập khẩu đắt tiền. Họ không chỉ muốn "sống mà còn phải sống sang".

Với họ, ăn uống phải là đặc sản, hàng sang; mỗi buổi nhậu đều phải tốn kém hàng triệu đồng. Đối với họ, giải trí là đi vào các quán nhảy, câu lạc bộ, hoặc hát karaoke đến sáng. Họ tự cho mình vị thế và danh tiếng.

Nhưng không chỉ là ở nhóm này, mà thậm chí cả những người có tài sản không nhiều cũng bắt chước cách sống này. Họ tránh công việc, trốn học, và có người thậm chí bắt đầu những hoạt động tội phạm để có tiền tiêu xài.

Tuy nhiên, như câu tục ngữ nói, "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Xã hội luôn có những tấm gương tốt làm điểm tựa và lẫn lộn vào đó sẽ giúp hình thành một tính cách đạo đức và lành mạnh hơn.