Bài văn biểu cảm về thầy cô giáo mà em yêu quý hay nhất

Dàn ý bài văn biểu cảm về thầy cô giáo yêu quý nhất? Bài văn biểu cảm về thầy cô giáo mà em yêu quý hay và ý nghĩa nhất? Bài văn biểu cảm về thầy cô giáo mà em yêu quý ấn tượng và ngắn gọn nhất?

Văn biểu cảm là một đề văn lớp 7, bài văn biểu cảm đòi hỏi học sinh phải có vốn từ rộng, trí tưởng tượng và óc quan sát tốt. Dưới đây là tài liệu gồm các bài văn mẫu tổng quan và biểu cảm về người thầy cô mà các em yêu quý nhất.

1. Dàn ý bài văn biểu cảm về thầy cô giáo yêu quý nhất:

Mở bài:

‐ Giới thiệu khái quát về một người thầy, cô giáo mình yêu mến nhất

‐ Nêu tình cảm dành cho thầy, cô giáo ấy

Thân bài:

‐ Đôi nét về ngoại hình, giọng nói, tính cách của thầy, cô.

‐ Cảm nhận về những kiến thức mà thầy cô đã truyền đạt ở trên lớp

‐ Tình cảm mà thầy cô dành cho cả lớp và cá nhân em

‐ Có kỉ niệm nào với thầy cô làm em nhớ nhất

Kết bài:

Khẳng định lại tình cảm của em dành cho người thầy, cô đó.

2. Bài văn biểu cảm về thầy cô giáo mà em yêu quý hay nhất:

Trong cuộc đời của mỗi học sinh đều có một người thầy, người cô mà mình yêu quý và kính trọng nhất. Trong năm năm học tiểu học, các thầy cô đều rất nhiệt tình chỉ dạy cho tôi những kiến ​​thức mới, nhưng tôi yêu cô Mai nhất.

Cô Mai là giáo viên chủ nhiệm của tôi khi tôi học lớp năm dưới mái trường tiểu học. Lương Văn Mai là tên đầy đủ của cô. Thật là một cái tên đẹp làm sao! Cô có thân hình mảnh mai và dong dỏng cao. Tôi biết cô năm nay ba mươi lăm tuổi, nhưng hình như thời gian rất ưu ái cô nên tôi thấy cô trẻ hơn nhiều so với tuổi. Khuôn mặt cô hình trái xoan. Mái tóc đen dài óng ả thường xõa xuống ôm lấy khuôn mặt thanh tú.

Cô có đôi mắt rất đẹp, đây là nét nổi bật nhất trên khuôn mặt cô ấy. Người ta thường nói rằng cô ấy có đôi mắt biết cười vì mỗi khi cô ấy cười, đôi mắt lại cong như mặt trăng. Dưới đôi mắt tinh anh là chiếc mũi mỏng, thật thanh tú! Cô cười rất nhiều và mỗi khi cười, cô ấy để lộ hàm răng trắng tinh sau đôi môi đỏ tươi. Cô rất thích mặc áo dài, có lẽ đó là lí do cô thường mặc áo dài đến lớp. Với cô, áo dài là nét đẹp của văn hóa Việt Nam mà cô rất muốn gìn giữ. Mọi người trong lớp tôi đều nói rằng cô là đẹp nhất trường. Đứa con gái nào cũng muốn được giống cô.

Cô Mai là một giáo viên có kinh nghiệm và tâm huyết đã giảng dạy hơn mười năm. Cô rất yêu học sinh của mình và luôn muốn giúp đỡ các em học tập tốt, đạt kết quả tốt. Cô nhiệt tình đến từng học sinh hướng dẫn bài tập, có lúc nắm tay chúng em giải thích từng chữ. Có khoảng sáu học sinh trong lớp tôi năm đó học không tốt. Vì vậy mà cô hướng dẫn học sinh dạy phụ đạo cho các em mà không nhận một đồng nào từ phụ huynh. Cô cũng cố gắng đến trường sớm để cùng soát bài với chúng tôi.

Bên cạnh đó cô còn dành sự quan tâm và tình thương để giúp đỡ những bạn có hoàn cảnh khó khăn. Bằng chứng là cô đã đến nhà của các bạn nghèo tặng quà khiến bố mẹ các bạn vô cùng cảm động. Một lần, bạn Tú Anh trong lớp bị ốm nặng phải nghỉ học cả tuần, cô liền đến thăm và nhờ chúng em chép bài hộ. Phụ huynh và chúng tôi rất cảm động trước tình thương bao la của cô dành cho học sinh.

Mẹ tôi nói rằng: “Cô Mai là một giáo viên rất tốt, tận tâm với học sinh. Mẹ rất vui vì cô ấy đã dạy con.” Tôi thầm nghĩ mẹ nói đúng, vì cô Mai là một giáo viên giỏi và tận tâm, nếu chúng tôi không hiểu chỗ nào, cô sẵn sàng giải thích cặn kẽ cho chúng tôi hiểu. Tôi thấy mình may mắn khi được vào học lớp cô.

Đối với đồng nghiệp, cô luôn vui vẻ, cởi mở và luôn hướng dẫn đồng nghiệp trẻ, kính trọng thầy cô lớn tuổi. Sau đó, tôi mới phát hiện ra rằng gia đình cô Mai không được khá giả cho lắm. Chồng cô là thương binh luôn ốm yếu. Cô cũng có hai con nhỏ nên gia đình luôn khó khăn nhưng cô vẫn mua quà để thưởng cho các bạn học ngoan, chăm chỉ. Tôi nghĩ cô thật đáng ngưỡng mộ. Vào ngày có kết quả thi cuối kỳ, cô đã tặng những bạn đạt điểm cao nhất một cây bút máy màu xanh rất đẹp mà đến bây giờ tôi vẫn còn giữ.

Bây giờ tôi đã học lớp bảy, nhưng tôi vẫn rất nhớ cô giáo dạy tôi năm lớp năm hồi nào. Tôi rất yêu quý, kính trọng và ngưỡng mộ cô Mai. Cho đến hôm nay, tôi vẫn không thể quay lại trường cũ thăm cô được. Tôi cảm thấy có lỗi nếu tôi không đến thăm cô vào ngày 20-11. Đối với tôi, cô Mai là cô giáo mà tôi yêu quý và kính trọng nhất.

3. Bài văn biểu cảm về thầy cô giáo mà em yêu quý ý nghĩa nhất:

"Thầy là gương đời hy vọng

Soi đường cho chúng con đi

Rọi xa ấm ngàn tia nắng

Lung linh tỏa sáng diệu kỳ"

Mỗi thầy cô như một đóa hoa rực rỡ tươi tắn nhất. Tôi luôn kính trọng và biết ơn những hy sinh, cống hiến của thầy cô. Một người thầy để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc là thầy An – giáo viên chủ nhiệm lớp 5 của tôi.

Thầy có vóc người cao gầy, tuổi đã ngoài bốn mươi nên những nếp nhăn trên trán thầy mỗi ngày một nhiều và hằn rõ. Đôi mắt dịu dàng và nụ cười ấm áp của thầy luôn khiến tôi cảm thấy rất gần gũi. Giọng đọc của thầy thật truyền cảm, những lúc thầy đọc thơ luôn lôi cuốn và hấp dẫn chúng tôi. Giọng nói của thầy có lẽ là một điều ấm áp nhất của mà tôi không bao giờ quên. Hàng ngày đến lớp, thầy luôn gọn gàng trong chiếc áo sơ mi sáng màu, quần tây bảnh bao. Chúng tôi vẫn thường nói với nhau rằng thầy là một chàng trai có con mắt rất tinh tường, chọn trang phục nào cũng rất đẹp dù đơn giản và lịch lãm.

Nếu ai đó hỏi về tính cách của thầy, tôi sẽ không chút do dự mà trả lời rằng thầy rất tốt bụng và tận tâm với nghề. Không phải ai cũng trở thành một người thầy được kính trọng và yêu quý như thầy An. Có lẽ thầy phải bước vào nghề, phải sống với trái tim và tình yêu mãnh liệt của mình trong khát khao cống hiến và hy sinh. Thầy là một người thầm lặng hi sinh, đổ từng giọt mồ hôi trên trang giáo án để cho chúng tôi những bài học hay, bổ ích. Nếu những trang sách là cánh cửa thần kỳ giúp tôi bước vào một thế giới phong phú và đa dạng thì thầy chính là người giúp chúng tôi mở cánh cửa và soi sáng cho tôi trên hành trình kỳ diệu và khó khăn này. Chính vì thế thầy An luôn là người thầy tuyệt vời và hoàn hảo nhất trong mắt học trò. Thầy giống như một người cha thứ hai đối với tôi.

Với thầy An, em luôn kính yêu thầy và dành cho thầy những tình cảm trân trọng nhất. Thầy là người hiền lành, điềm đạm nên dù học trò có lỗi lầm, khuyết điểm thầy cũng không trách mắng mà uốn nắn chúng em bằng tấm lòng bao dung, vị tha. Người thầy luôn trò chuyện cùng ta cho ta những lời khuyên quý giá trong cuộc đời này. Tôi thật may mắn biết bao khi được học và là học trò của thầy.

Có thể nói, trong cuộc đời mỗi con người, nếu cha mẹ đã nuôi dạy con cái từ thuở ấu thơ cho đến khi trưởng thành thì thầy cô cũng là người có công lao to lớn. Thầy cô là người dạy ta biết chữ, biết lẽ phải ở đời, biết đối nhân xử thế. Đối với những học sinh còn đang đi học như tôi, thầy An như một người cha thứ hai vậy.

4. Bài văn biểu cảm về thầy cô giáo mà em yêu quý ấn tượng nhất:

Trong suốt những năm tháng học tập dưới mái trường thân yêu, em khâm phục nhất là coi Thanh. Cô là người đã truyền cho tôi tình cảm cao quý của một người thầy đối với học trò.

Tôi còn nhớ rõ khi tôi học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh đến lớp với hình ảnh rất dịu dàng. Cô còn rất trẻ, thân hình mảnh mai, nhỏ nhắn và rất xinh đẹp. Cô rất yêu học trò của mình. Dù nắng hay mưa, cô cũng không bao giờ đi trễ hay nghỉ dạy buổi học nào.

Cô luôn dịu dàng với học sinh, nhưng khi giảng dạy lại rất nghiêm túc. Nếu không ai hiểu bài, cô ân cần ở lại dạy từng học sinh trong lớp trong giờ ra chơi. Bạn Nam hay nghịch phá, cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường lấy những câu chuyện vui, bổ ích để giáo dục chúng tôi. Nếu như tôi mắc lỗi, cô chỉ khuyên bảo chứ không trách mắng. Và đối với những em học yếu, cô luôn quan tâm giúp đỡ các bạn tiến bộ. Chính vì vậy chúng tôi đều yêu quý cô, coi cô là người mẹ thứ hai của mình.

Tôi nhớ có một hôm khi tôi học xong tiết học cuối cùng, tôi đột nhiên phát sốt, người nóng bừng. Cô đã không ngần ngại chở tôi từ trường về nhà và kể cho mẹ tôi nghe về bệnh tình của tôi. Sau đó, tôi xin nghỉ học vài ngày để hồi phục sau khi bị sốt siêu vi. Dù không đến trường hàng ngày nhưng cô vẫn đến thăm tôi và để các bạn thay phiên nhau chép bài cho tôi. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận.

Giờ đây, dù đã xa cô nhưng tôi vẫn nhớ từng nụ cười, ánh mắt và giọng nói nhẹ nhàng của cô. Cô đã truyền cho tôi một trái tim nhân hậu, dạy tôi biết yêu thương và quan tâm đến mọi người cùng gây dựng niềm tin vào cuộc sống trong tôi. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ học thật giỏi để trở nên con ngoan, trò giỏi và là người có ích cho xã hội và để không phụ lòng cô.

5. Bài văn biểu cảm về thầy cô giáo mà em yêu quý ngắn gọn nhất:

Ngày Nhà giáo Việt Nam hàng năm, tôi đều đi mua một bó hoa tươi và đến thăm cô Ngọc, cô giáo mà tôi yêu quý nhất. Cô Ngọc là giáo viên văn của tôi khi tôi học lớp 6. Nhờ có cô mà tôi yêu thích và học giỏi môn văn, môn tôi từng rất ghét.

Lúc đó cô Ngọc là một giáo viên trẻ mới ra trường, mới 24 tuổi. Cô ấy có thân hình nhỏ nhắn và khuôn mặt tròn rất xinh đẹp. Vì vậy, có nhiều phụ huynh không tin tưởng vào khả năng giảng dạy của cô. Tuy nhiên, cuối cùng, cô đã khiến mọi người phải thán phục khả năng giảng dạy của mình. Cô Ngọc có mái tóc màu nâu nhạt, xoăn nhẹ phần đuôi. Khi đi dạy, cô thường buộc gọn ở phía sau. Đôi mắt cô tròn và đen láy. Mỗi khi đi dạy, cô phải đeo thêm kính cận vì cô bị cận. Trong khi học, cô thường nhắc tôi và các bạn của tôi giữ một khoảng cách nhất định với cuốn sổ nếu không các bạn sẽ phải đeo kính như cô ấy.

Điều khiến tôi ấn tượng nhất chính là phong cách giảng dạy của cô. Trước đó, tôi ghét học văn vì nó vừa dài dòng vừa nhàm chán. Nhưng từ khi bắt đầu học cô, tôi đã có hứng thú với môn học này. Cô không bắt chúng tôi học thuộc lòng những câu văn khô khan mà dạy chúng tôi viết ra những điều mà chính chúng tôi hiểu. Cô luôn khuyến khích chúng tôi sáng tạo và tự do viết lách. Cô cũng thường tham gia vào lớp học và kể những câu chuyện thú vị trong lớp. Vì vậy, giờ học văn luôn được cả tôi và các bạn háo hức, mong đợi.

Đối với học sinh, cô Ngọc không chỉ là cô giáo mà còn là người bạn thân thiết. Cô luôn thích ứng linh hoạt hai vị trí này. Trong lớp, Khi ra chơi, cô là một người bạn để chúng em có thể thoải mái tâm sự, chia sẻ. Cô cũng thích ăn đồ và uống trà sữa với chúng tôi. Đó là lý do tại sao chúng tôi yêu cô rất nhiều.

Cô Ngọc luôn yêu thương và quan tâm đến chúng tôi. Nếu bạn nào có sức khỏe kém, học kém một môn học hoặc nếu gia đình bạn có điều gì đặc biệt, cô sẽ ghi nhớ tất cả. Nếu một học sinh cần học lại một bài học, cô luôn sẵn sàng. Trong kỳ thi cuối cùng của năm đó, ba đêm liên tiếp trước kỳ thi, cô đã dạy chúng tôi tất cả các kiến ​​thức để mọi người có thể đạt được kết quả tốt nhất. Mấy đêm đó, trời mưa lạnh, nhà lại xa nhưng cô vẫn đến dạy rất nhiệt tình. Sau đó, bố mẹ các bạn học sinh có gửi quà cho cô, nhưng cô đã từ chối nhận chúng. Hành động của cô khiến ai cũng phải khâm phục và nể phục.

Từ trước đến nay tôi đều là học sinh giỏi văn. Mỗi khi nhìn vào kết quả môn văn, em lại nghĩ đến cô Ngọc - người đã truyền cho em tình yêu văn chương. Cho đến hôm nay, tôi vẫn giữ các bài kiểm tra mà cô chấm ngày hôm đó trong ngăn kéo bàn của mình. Khi tôi nhớ cô, tôi lấy chúng ra để nhìn chúng. Và tôi thầm cảm ơn trời cho tôi được học với một cô giáo tuyệt với đến như vậy.