Bài thơ "Đồng dao mùa xuân": Một Sự Kính Trọng Đối Với Các Anh Hùng Bộ Đội Cụ Hồ

hình ảnh người lính anh hùng

Trong tác phẩm thơ "Đồng dao mùa xuân" của Nguyễn Khoa Điềm, mảnh văn tôi ấn tượng nhất chính là cảm nhận về cuộc sống của những người lính, từ những ngày đầu bước chân vào chiến trường cho đến lúc cuối cùng họ nằm yên trên lòng đất mẹ. Ban đầu, họ chỉ là những chàng trai trẻ tuổi, tinh thần hồn nhiên, chưa biết đến những gì là tình yêu, chưa từng uống một tách cà phê, chỉ biết mê thả diều. Nhưng dù vậy, tấm lòng yêu nước, lòng dũng cảm vẫn luôn rạng ngời trong họ. Cuộc sống của họ trên chiến trường chỉ có một chiếc ba lô con cóc, chứa đựng những vật dụng cần thiết, và bộ quần áo xanh - biểu tượng của người lính. Mặc cho những khó khăn, những cơn sốt rét rừng, họ vẫn kiên định tiến lên, đến khi cái chết cuối cùng đến với họ. Dù chiến tranh cướp đi cuộc sống của họ, nhưng tình đồng đội và lòng biết ơn từ nhân dân vẫn luôn còn mãi. Bài thơ này khiến tôi cảm phục sâu sắc, tự hào và biết ơn đối với những anh hùng lính của đất nước