"Vẻ Đẹp Biên Giới" - Một Tác Phẩm Của Nhà Thơ Dân Tộc Dáy, Lò Ngân Sủn

Vẻ đẹp biên cương

Có thể thấy, mỗi quốc gia trên thế giới đều có những ranh giới phân chia lãnh thổ của mình với các quốc gia khác, được gọi là biên giới. Đối với người Việt Nam, biên giới không còn là điều xa lạ. Hình ảnh vùng biên cương, với sự hòa quyện của núi rừng, bầu trời xanh biếc, vành đai mây trắng bồng bềnh và những dòng suối êm đềm, thường được tái hiện qua thơ ca, âm nhạc, hội họa, thậm chí cả trong những tác phẩm văn học như "Gửi Em Đến Cuối Sông Hồng", một bài thơ đậm chất thi ca, đầy lãng mạn và đặc sắc. Tuy nhiên, trong số các tác phẩm nổi bật, không thể không nhắc đến "Chiều Biên Giới" của nhà thơ dân tộc Dáy, Lò Ngân Sủn.

Bài thơ này tập trung vào việc mô tả vẻ đẹp tự nhiên của vùng biên cương, nhấn mạnh vào sự hùng vĩ, tươi đẹp của núi non, bầu trời xanh, đám mây và dãy núi quen thuộc, tạo nên một hình ảnh rất tuyệt vời. Chắc chắn rằng không phải ai cũng có cơ hội đặt chân đến biên giới, nơi bắt đầu của đất nước. Các bài thơ của Lò Ngân Sủn đã phác họa một cách tuyệt vời vẻ đẹp rộng lớn của vùng biên giới, cùng với mảnh đất và những con người hùng vĩ và ấm áp.

Ở đoạn thơ đầu tiên, tác giả tập trung vào việc tôn vinh vẻ đẹp tự nhiên của vùng biên giới, miêu tả một không gian xanh mướt, ấm áp, với dòng suối róc rách, tiếng chim líu lo, những cánh rừng xanh mướt, cùng với một cảm xúc màu xanh tuyệt vời:

"Chiều biên giới ơi, có chăng nơi nào xanh hơn Như tiếng chim hót gọi, Như mùa non tươi thắm, Như khu rừng xanh ngát, Như tình yêu chân thành của chúng ta."

Tác giả miêu tả bầu trời xanh như tình yêu của đôi lứa trong một bài thơ nhẹ nhàng. Việc lặp lại các câu thơ trong bài thơ này thể hiện sự viết nhẹ nhàng, tinh tế của tác giả. "Chiều biên giới ơi", cụm từ này miêu tả về vẻ đẹp ngọt ngào của một vùng đất mới, của một quê hương xa lạ nhưng rất thân thuộc và ấm áp, cùng với niềm tự hào về vẻ đẹp hùng vĩ của tổ quốc.

Không chỉ thế, các dòng thơ tiếp theo chứa đựng sự sáng tạo của một nhà thơ giàu kinh nghiệm, đi sâu vào tiềm thức của tác giả về miền biên giới.

"Chiều biên giới ơi, có chăng nơi nào cao hơn Như đầu suối đầu sông, Như đầu mây đầu gió, Như núi cao quê mình, Như ranh giới đất trời."

Biên giới có thể là điểm cao nhất của đất nước, nơi mà những hình ảnh được tác giả sáng tạo đều là về những nơi tràn ngập niềm vui của vẻ đẹp tự nhiên. Suối, mây, gió, núi non quê hương hay ranh giới đất trời... tất cả đều là những hình ảnh về biên giới thân thương của Việt Nam. Thông qua việc này, bài thơ gieo trong chúng ta tình yêu quê hương, tình yêu từ những sự vật thân quen, gần gũi nhất.

Chính nhờ tình yêu quê hương mà lời thơ dường như tràn đầy màu sắc và giàu cảm xúc.

"Chiều biên giới ơi, có chăng nơi nào đẹp hơn Khi mùa hoa đào nở rộ, Khi mùa cây ra lúa, Lúa lượn bậc thang mây, Hương thơm bay xa."

Có lẽ, như tác giả đã nói, đây là một cảnh quan điển hình của vùng biên giới Tây Bắc xa xôi. Không có nơi nào đẹp hơn nơi này, nơi hoa đào nở rộ, đồi rừng biến thành những cánh đồng xanh mướt, cùng với hương thơm ngọt ngào của lúa mới và những thửa ruộng bậc thang mênh mông, là một khung cảnh quen thuộc nhưng ẩn chứa niềm hi vọng về sự thay đổi của quê hương và một cuộc sống ấm no, phồn thịnh, tràn ngập hạnh phúc.

"Chiều biên giới ơi, gần như dòng điện sáng Ta nghe tiếng cuộc sống gọi, Như tiếng máy gọi, Như tiếng cuộc sống gọi."

Đó là một chiến thắng vĩ đại tại thời điểm mà các thế hệ trước đây đã chiến đấu vì một tương lai đổi mới cho đất nước, một cuộc sống hòa bình không chiến tranh, một dân tộc hạnh phúc. Tác giả miêu tả tình yêu đôi lứa và tình yêu quê hương hòa quyện, tạo ra sức mạnh để bảo vệ quê hương.

"Chiều biên giới ơi, đôi ta cùng đứng vững Gần nhau thêm vững chắc, Tình yêu là vũ khí, Bảo vệ đất trời quê hương."

Bài thơ "Chiều Biên Giới" trở thành một tác phẩm đẹp, đáng chú ý nhờ ý nghĩa nhân văn mà tác giả mang đến, dạy dỗ tình yêu quê hương, tình yêu với đất nước. Với mọi người dân sống tại Việt Nam: Hãy nhận lấy trách nhiệm từ trái tim và tâm hồn để đóng góp vào sự phát triển của đất nước