Kể truyện Sự tích trầu cau bằng lời của nhân vật trong truyện

Sự tích trầu cau

Tôi, mặc dù là một khối đá vôi, nhưng cuộc sống của tôi kéo dài khá lâu. Tôi không phải chỉ là một khối đá vôi bình thường như những khối đá khác. Vì xưa kia, tôi chính là một con người.

Trong gia đình nhà họ Cao, có hai anh em tôi và anh trai của tôi. Chúng tôi giống nhau đến nỗi ai cũng không thể phân biệt ai là anh, ai là em. Hai chúng tôi cách nhau một tuổi và luôn yêu thương, quý trọng nhau. Những ngày tháng hạnh phúc bên cha mẹ và anh em là khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Nhưng niềm vui ấy không kéo dài suốt cuộc đời. Khi chúng tôi còn trẻ, cha mẹ qua đời, để lại chúng tôi càng thêm gắn bó.

Mất đi sự dạy dỗ của cha mẹ, chúng tôi đến xin học tại ông thầy Lưu. Hai anh em tôi cố gắng học hành chăm chỉ và được ông Lưu yêu mến như con của mình. Ông Lưu có một người con gái, xinh đẹp và dịu dàng, được người dân trong vùng tôn kính. Khi chúng tôi đến học, cô gái có vẻ gắn bó với hai anh em tôi. Một ngày, khi cô nấu cháo, cô gái mời chúng tôi ăn và tôi quyết định nhường anh tôi ăn trước. Từ đó, anh tôi và cô gái đã thành đôi. Hành động nhỏ ấy đã làm cho cô gái nhận ra ai là anh, ai là em. Từ lúc đó, tôi cảm thấy mối quan hệ anh em giữa chúng tôi không còn mặn nồng như trước nữa.

Buồn bã và cô đơn, tôi quyết định rời đi. Tôi đi mãi, đến khi gặp một khu rừng. Tối tăm, trăng sáng. Tôi tiếp tục đi, và cuối cùng, tôi đến một con suối trong rừng. Không thể vượt qua, tôi ngồi nghỉ bên bờ. Tôi khóc, khóc nhiều. Đêm về, sương lạnh rơi xuống. Cuối cùng, tôi chết, biến thành một khối đá vôi. Anh tôi, về nhà và không thấy tôi, đã đi tìm và cũng chết bên cạnh tôi. Dân trong vùng gọi tôi là đá vôi, anh tôi là cây cau và chị dâu là cây trầu.

Chị dâu tôi đi tìm chồng và em trai, và cũng chết giữa khu rừng. Biến thành một cây leo cuốn chặt lấy cây không cành. Chuyện của chúng tôi trở thành câu chuyện bi thương được người dân kể lại.