Tâm sự của người đàn ông nghiện phẫu thuật thẩm mỹ

Hà Nhiên
"Tôi không thể nhớ bao lần lên bàn mổ chích thuốc tê, gây mê trong suốt 10 năm qua, tôi chỉ nhớ riêng mũi, tôi sửa tới lần thứ 13 và không chắc đó là lần cuối cùng"

Nhắc tới những gương mặt “hot boy dao kéo Sài thành” 8X đời đầu, hẳn nhiều người sẽ còn nhớ đến cái tên Hà Nhuận Nam. Anh có niềm đam mê với công nghệ làm đẹp và gây chú ý khi công khai phẫu thuật thẩm mỹ thay đổi hoàn toàn khuôn mặt.

Hôm gặp gỡ ấy, thay vì câu chào, hỏi thăm nhau sức khoẻ, câu nói quen thuộc của anh khi vừa thấy tôi là "có thấy anh lạ không? đẹp chứ nhỉ". Chắc chắn anh không cần sự nhận xét bởi đó là thói quen của anh từ nhiều năm qua, thay vì chờ bị hỏi, anh luôn tự "khoe" sự thay đổi của mình với niềm hạnh phúc.

Hơn 10 năm trùng tu nhan sắc, anh tâm sự với VTC News về cái được cái mất, giá phải trả khi “nghiện” phẫu thuật thẩm mỹ.

Ám ảnh

Không phải bỗng nhiên tôi trở thành một người nghiện “dao kéo”. Lần đầu quyết định tìm tới phẫu thuật thẩm mỹ là vì quá tự ti về ngoại hình. Năm 2010, ra trường đi xin việc, ngoại hình của tôi rất khó coi, đen nhẻm, xấu xí. Và tất nhiên tôi đã nhận được cái nhìn không mấy thiện cảm từ người tuyển dụng. Sau vài lần, tôi bị sốc. Đó là thất bại đầu đời và đau đớn nhất.

Phẫu thuật thẩm mỹ xong, tôi cảm thấy tự tin hơn hẳn trong giao tiếp. Tôi nhận ra, mình không chỉ thay đổi vẻ bề ngoài mà trong suy nghĩ cũng dần chuyển biến như mình trở thành một con người mới, phiên bản mới tốt hơn.

anh-chup-man-hinh-2023-12-29-luc-220724-1703862485.png
 

Tôi hiểu rằng bản thân phải biết yêu quý, trân trọng cơ thể mình thì mới biết yêu thương và quan tâm người khác. Đối với tôi, “sắc đẹp cũng là một dạng tài năng”, đặc biệt trong một số công việc, ngoại hình quyết định 50% sự thành công.

Thường những người nghiện thẩm mỹ có tâm lý ham mê cái đẹp, thích ngắm những người đẹp và yêu quý bản thân mình đến mức ảo tưởng. Cơn ác mộng mà tôi sợ nhất là một sáng mai thức dậy mình trở lại phiên bản cũ ngày xưa, thời chưa từng làm gì.

Sau vài lần chỉnh sửa, nhan sắc đã cải thiện rõ rệt và không có ý định lấn sân vào showbiz và nghe nhiều thắc mắc kiểu “Đẹp rồi, nhưng tại sao lại tiếp tục phẫu thuật thẩm mỹ nhiều đến vậy?”, tôi mới dám khẳng định nghiện phẫu thuật thẩm mỹ là có thật.

Nhưng cái nghiện này nó khác với kiểu nghiện thuốc lá, cà phê...

Nghiện ở đây nó lạ lắm! Đó là cảm giác chung của chúng tôi, luôn bị áp lực về cái đẹp của bản thân và không bao giờ thấy hài lòng về nhan sắc của chính mình. Sửa chỗ nào được rồi lại muốn đòi làm thêm cái khác. Điều đó thôi thúc chúng tôi sẵn sàn lên bàn mổ, chịu chích tê, chấp nhận gây mê mà không sợ bất kỳ rủi ro hay đau đớn nào.

anh-chup-man-hinh-2023-12-29-luc-220733-1703862506.png
 

Thú thật, từ lần đầu tiên tìm đến phẫu thuật thẩm mỹ đến nay, tôi không thể nhớ đã bao lần lên bàn mổ chích thuốc tê và gây mê nữa. Nhưng chắc chắn tôi đã sửa lại mũi lần thứ 13, không biết có lần thứ 14 không nữa. Mọi người thường nói chỉ vài tháng không gặp sẽ không nhận ra tôi.