Trong văn bản "Ca Huế trên sông Hương" của Hà Ánh Minh, tác giả tôn vinh giá trị và đặc sắc của Ca Huế - một dạng nghệ thuật âm nhạc tinh tế và lịch lãm, được xem như một biểu hiện tinh thần đáng trân trọng và cần được bảo tồn. Tác phẩm bắt đầu bằng việc đề cập đến sự nổi tiếng của Huế với đa dạng các điệu hò và nhạc cụ truyền thống. Sự phong phú trong nền văn hóa âm nhạc của Huế được tôn vinh thông qua việc phân tích giá trị và đặc điểm đặc sắc của từng điệu hò. Từ ngữ phản ánh nét đẹp riêng của văn hóa địa phương, diễn đạt một cách tự nhiên và chân thành, thể hiện sâu sắc lòng khao khát và hoài bão của người Huế.
Tác giả đã tạo ra một bức tranh sáng sủa về văn hóa âm nhạc Huế, trong đó mỗi giai điệu không chỉ là một bản nhạc mà còn là một tác phẩm nghệ thuật toả sáng và thu hút tâm hồn người nghe. Ca Huế không chỉ là âm nhạc mà còn là một phương tiện diễn đạt tinh tế về văn hóa, tâm hồn và tình cảm của cộng đồng Huế. Việc giới thiệu và khám phá giá trị này không chỉ là để tôn vinh nghệ thuật truyền thống mà còn để bảo tồn và phát triển một phần quan trọng của di sản văn hóa Việt Nam.
Hà Ánh Minh mở đầu văn bản bằng cảnh đêm trên sông Hương, một khung cảnh mơ màng và lãng mạn. Tác giả sử dụng mô tả chi tiết về màn sương dày, tạo nên một không khí yên bình và lôi cuốn. Hình ảnh của người lữ khách bước xuống con thuyền rồng, một loại thuyền trang trí dành cho vua chúa, thêm vào vẻ trang nghiêm và uy nghi của cảnh đêm. Minh họa về dàn nhạc trên thuyền được thực hiện với sự tỉ mỉ và chi tiết. Từ đàn tranh, đàn nguyệt, tì bà đến nhị, đàn tam, đàn bầu, sáo và cặp sanh, tạo ra một môi trường âm nhạc phong phú và đa dạng. Hình ảnh các ca công trẻ trung mặc áo dài, đầu đội khăn xếp, tạo ra một bức tranh sống động về nét đẹp truyền thống của Huế.
Cách biểu diễn ca Huế được mô tả thông qua việc liệt kê chi tiết về cách mà các nhạc công sử dụng ngón đàn và âm nhạc để tạo ra những cảm xúc đặc biệt. Việc sử dụng nghệ thuật so sánh và liệt kê giúp tăng cường hình ảnh về văn hóa âm nhạc Huế, thể hiện sự tinh tế và lịch lãm của nó.
Cuối cùng, tác giả giải thích về nguồn gốc của ca Huế, sự pha trộn giữa ca nhạc dân gian và ca nhạc cung đình. Sự đa dạng trong biểu diễn âm nhạc, từ điệu Nam đến điệu Bắc, và lời ca trang trọng, thong thả, gợi lên tình cảm và tình yêu đất nước. Sự nhận xét từ những nghệ sĩ chân chính thêm vào bức tranh về vẻ đẹp và ý nghĩa của ca Huế. Bài viết này không chỉ cung cấp kiến thức độc đáo về ca Huế mà còn truyền đạt sự đam mê và tôn trọng đối với nghệ thuật âm nhạc truyền thống.